Cho dù năm tháng đã phôi phai Vẫn còn đó kỉ niệm ngày xưa Vẫn ghi đậm nét trong tâm Mấy ai quên được tình đầu đắm say.... Cảm ơn bạn đã ghé nhà và để vần thơ đồng cảm vể cha mẹ....Bận chuyện nên hồi âm trể ..... Nay sang thăm bạn với đôi dòng thơ thẩn góp vui...Chúc bạn luôn vui và HP
Blog sinh ra là để cùng nhau chia sẻ những điều trong cuộc sống mà. Thăm nhau một chút để thấy mình khỏi lẻ loi giữa thế giới này. Chúc Ngọc Giao luôn vui vẻ! Thanks!
KHẢM Tim ta khảm một cái tên Tình xưa chẳng thể lãng quên tháng ngày Gửi người ở cuối chân mây Đôi vần nhung nhớ trên tay ngập ngừng Ước hóa ngọn lửa cháy bừng Đốt tim người ấy để đừng lãng quên...
Trong tim luôn có bạn hiền Bao nhiêu gian khổ muộn phiền trôi qua. Cảm ơn bạn ở phương xa Bớt chút tình cảm tới nhà tôi chơi. Trần Huy Chúc nữ sĩ vui vẻ hạnh phúc!
Sẽ lại có những niềm vui và kỉ niệm mới nữa chứ !
Cảm ơn chú đã ghé qua. Đúng là sẽ có những kỉ niệm mới nhưng đến hôm nay thôi nếu ta nhìn lai ngày hôm qua thì đúng là chỉ "còn đâu nữa" phải không chú? Chúc chú một tuần vui vẻ!
HHV cảm ơn bạn đã ghé thăm và có lời chia sẻ nhé....Bài thơ của bạn buồn quá...Mình rất thích bài thơ này, đọc nó mình thấy dường như có mình ở trong ấy....Cầu chúc mọi điều may mắn và hạnh phúc luôn mỉm cười với bạn nhé! Chúc bạn ngày mới nhiều niềm tin yêu
Những kỉ niệm luôn luôn làm ta buồn mà. Nhưng ta nhìn lại nó, để thấy rằng trong hiện tại và tương lai cần trân trọng những gì ta đang có. Nếu không mai đây ta lại thấy con đâu nữa. Chúc HHV một ngày vui vẻ!